thình thịch...
Bạch Hàn đang chạy bỗng người cậu nóng rực lên, ánh mắt cũng đổi màu.
" Chờ tôi nhé Tiểu Mận, tôi sắp đến rồi "
---------------------------------------
Tiểu Mận cố nhấn mạnh tay hơn để máu chảy ra nhiều hơn nữa.
" Có vị rất thơm ở đây "
" Bạch Hàn!!!"- Tiểu Mận nghĩ
Hắn ta đang ngồi bỗng mắt rực đỏ lên.
" Ngon thật "
Làm ơn... Bạch Hàn...
Như một con thú dữ đã tìm thấy mồi hắn nhẹ nhàng tiến tới chỗ Mận, Tiểu Mận vô cùng sợ hãi liền đẩy người ra sau để lùi lại, nhưng cái ghế cũng chả di chuyển được mấy. Hắn tiến lại càng gần hơn.
" Là máu của cậu phải không???"
" Tôi..."
Hắn nhẹ nhàng vén tóc cô, rồi ngồi xuống trước mặt.
" Cậu định làm gì?"
" Lẽ ra cậu không nên để bị thương, làm vậy thật khó để bổn thiếu gia ta đây kiềm chế bản thân "
"... "
" Xin thất lễ với cậu "
" Đừng mà..."
Hắn nhẹ nhàng bước ra đằng sau rồi vòng tay lên cổ, tay còn lại nhẹ nhàng dữ vai.
" Đừng làm vậy... tôi xin cậu "
" Sẽ nhanh thôi "
Vừa vén tóc của Tiểu Mận sang bên thì...
RẦM!!!
Cái cửa bị đá bay ra trước, bụi bay như mưa phùn, hắn liền đứng lên... Trong làn khói mờ ảo Tiểu Mận nhìn theo, mắt rưng rưng. Bóng của hai người con trai dần xuất hiện dần lên...
" Bạch Hàn?.."
" Đừng gọi tên cậu ấy như vậy, cậu đang làm một chàng trai như tôi lên cơn ghen đấy " - tiếng nói vọng ra từ làn khói
" Hạo Vương?"
" Sao cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326730/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.