Bạch Hàn nhìn Tiểu Mận chằm chằm.
Thấy mình vừa chém Bạch Hàn cô run run con dao bạc rơi xuống đất.
" Tôi... "
Tiểu Mận nhanh chóng chạy tới nhưng bản năng của ma cà rồng đã làm Bạch Hàn trở nên đáng sợ.
" Cô mau tránh ra!!!"
Bạch Hàn đẩy Tiểu Mận ra sau khiến cô ngã xuống.
" Á... á..."
Tiểu Mận nhìn Bạch Hàn rồi cầm con dao chạy đi.
Bạch Hàn đứng dậy tay bám vào vết thương bước theo...
" Đúng vậy!!! Đó mới là con người thật của anh ta. Không bao giờ mà ma cà rồng lại có tình người đâu tỉnh lại đi Tiểu Mận " - Tiểu Mận vừa đi vừa nói.
Soạt...
Nhưng từ trên cây Bạch Hàn nhảy xuống túm lấy tay cầm dao của Tiểu Mận.
" Cậu định làm gì???"
" Nếu cô đem thứ này vào thành phố lũ ma cà rồng sẽ giết cô đấy "
" Mau thả ra!!!"
" Mau theo tôi về đi "
" Không đâu "
Bỗng một cánh tay túm lấy vai Bạch Hàn.
" Mau thả cô ấy ra "
" Tiểu Nam..."
Bạch Hàn nhìn theo là Tiểu Nam ánh mắt cậu ta thật đáng sợ.
Cậu ấy đẩy Bạch Hàn ngã ngửa ra sau rồi chạy tới một tay chắn ngang người Tiểu Mận mục đích muốn bảo vệ cô.
Bạch Hàn từ từ ngồi dậy.
" Cậu mau tránh ra đi! "
" Hãy để cô ấy đi đi Bạch Hàn "
Bạch Hàn không nói gì lao tới túm lấy cổ Tiểu Nam
" Cậu nghĩ cậu có thể làm được hay sao?"
Tiểu Mận thấy vậy vội chạy tới:
" Tiểu Nam cậu mau về nhà đi! Tại sao cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326719/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.