" Bạch Dương?"
" Phải là tôi đây hai người bất ngờ lắm nhỉ?"
" Anh! Tiểu Mận vừa bệnh xong anh có thể để cho cô ấy nghỉ ngơi chút không?"
" Nếu anh nói không thì sao?"
" Anh..."
Bạch Dương lôi Tiểu Mận đi. Bạch Hàn ánh mắt đầy tức giận lao vào vung tay Bạch Dương ra.
" Em có biết mình vừa làm gì không?"
" Anh đừng hòng lôi cô ấy đi "
" Đó không phải việc của em "
" Tiểu Mận mau đi về đi "
Tiểu Mận gật đầu đứng dậy quay lưng bỏ chạy.
Bạch Dương nhanh chóng đuổi theo nhưng Bạch Hàn nhảy lên ngăn lại.
" Mau tránh ra!!!"
" Không đâu!"
" Đừng trách anh ác với em "
" Dù sao em cũng không để anh qua đâu"
Bạch Dương không nói gì ánh mắt tức giận lao vào chỗ Bạch Hàn đấm cậu. Khiến Bạch Hàn ngã ra sau.
Bạch Hàn ngồi dậy lấy tay lau máu rồi đứng lên.
" Em cũng sẽ không nhường anh đâu"
*************
Tiểu Mận chạy thật nhanh vào thành phố. Bỗng từ trong hẻm một người đưa tay ra túm cô vào.
" Xem hôm nay mình có gì này "
" Hạo Vương?"
" Người đẹp. Cô có biết tôi tìm cô mấy ngày hôm nay rồi không?"
" Cậu."
" Sao sắc mặt cô kém thế này? Cô bị bệnh sao?"
" Không phải việc của cậu. Bỏ tôi ra!!!"
" Không ổn rồi "
Hạo Vương bế bổng Tiểu Mận lên.
" Thả tôi xuống!!!"
Hạo Vương mang cô tới dinh thự nhà họ Hạo.
Đặt cô xuống ghế.
" Cậu làm gì vậy?"
" Cô bị bệnh như vậy không tốt chút nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326713/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.