“Lão đại, đã hai năm rồi, anh tính tiếp tục làm bảo mẫu ở Kiều gia?”
Ban đêm ở quầy rượu, mấy người cao lớn giống nhau nhưng khuôn mặt lại không giống, cùng một người người tuy còn trẻ nhưng đã có phụ nữ đẹp kinhngười tán gẫu.
Bọn họ đều là thành viên tập đoàn Ngũ hành, từ nhỏ đã quen biết, bởi vì bọn họ đều là cô nhi không cha không mẹ, toàn bộđến từ một cô nhi viện, vì vậy lớn lên cũng liền tự nhiên mà ở chung một chỗ.
Nghiêm Chinh lớn tuổi nhất cầm đầu, bọn họ cùng nhau thànhlập tập đoàn Ngũ hành bao gồm năm ngành tài chính, sắt thép, vận tảiđường thuỷ, đồng phục, kiến trúc.
Người đàn ông mới nói chuyện là Mục Duyện, đôi môi khêu gợi của hắn giương lên, trên khuôn mặt lịch sựtuấn dật xuất hiện mạt nhàn nhạt đùa cợt.
Anh là “Thủy” trong Ngũ hành, trông coi vận tải đường thuỷ. Tuấn mỹ anh tuấn, tác phong nhanhnhẹn chính là anh, mà lại có trên đời không ổn định nhất linh hồn.Giống nhau tất cả những người đàn ông anh tuấn, quanh anh luôn đông đảongười đẹp, tiếc nuối chính là, nữ nhân như thủy triều tới tới lui lui,nếu không có một ai có thể giữ được trái tim anh.
Nhìn như dịudàng đa tình, thật ra thì anh vô tình nhất, tựa hồ mỗi người đàn bà đềuyêu, thật ra thì ai cũng không thương, cũng bởi vì không thương, anh cóthể thoải mái dạo chơi tình yêu đất nước, cũng không sợ không lấy đượcquyền tạm trú.
“Không thể nào? Anh, anh là đùa sao?” Một người đàn ông cao lớn uy mãnh đang uống lấy, thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-noi-yes/41082/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.