“Nghiêm tiên sinh?”
“Anh Nghiêm Chinh? !”
Bà Chu cùng Ân Ân nhìn thấy người tới, lộ ra vẻ mặt vui mừng cùng kinh ngạc.
Anh xuống lúc nào vậy? Ân Ân cảm đến kinh ngạc, lại có điểm vui mừng, bởi vì anh đã ngăn anh họ cô làm điều xấu.
“Nghiêm Chinh. . . . . . Thì. . . . . . Thì ra là anh ở đây. . . . . .”
Kiều Chấn Khải lấn thiện sợ ác chỉ dám khi dễ phụ nữ già yếu và trẻ con, mỗi khi đến Kiều gia quấy rối, đều là thừa dịp Nghiêm Chinh không có nhà,anh không nghĩ hôm nay Nghiêm Chinh về sớm như vậy, nếu không anh tuyệtkhông dám làm loạn. Vào lúc này vừa thấy được vẻ nghiêm tức lạnh lùngcủa Nghiêm Chinh, sợ tớ phát run, nói chuyện còn hơi cà lăm.
Nghiêm Chinh đem Ân Ân che chở sau lưng, ánh mắt lạnh như băng, trừng mắt nhìn thẳng Kiều Chấn Khải.
“Anh đều thừa dịp tôi không có ở đây đến phá rối?”
Nghiêm Chinh nói mỗi một chứ đều tăng thêm lực đạo ở tay, sắc mặt Kiều ChấnKhải lập tức trắng bệch, đau đến oa oa kêu to: “Ái — thật là đau! Buôngtay. . . . . . Mau buông tay!”
“Tôi đã cảnh cáo các người, khôngcho phép tới cửa quấy rầy Ân Ân, anh vì sao không nghe? Chẳng lẽ nhấtđịnh phải bắt ta đưa đến chỗ cảnh sát, kiện anh xâm phạm trái phép, đểcho anh ngồi trong nhà giam một chút mới nghe hiểu được lời của tôisao?”
“Không. . . . . . Tôi hiểu tôi hiểu, ngàn vạn đừng đưa đưatôi đến đồn cảnh sát!” Chỉ là say rượu lái xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-noi-yes/41081/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.