Vì khóc nhiều quá làm cho Ngô Nhược choáng váng, bước đi không vững phải dựa vào tường mới có thể đi về phía trước. 
Cô chia tay Trịnh Khải vì không thể ở bên anh được nữa, chứ không phải sợ sự uy hiếp của Dạ Nam Hành, bị anh ta chà đạp đã là quá đủ rồi, còn muốn sắp xếp cuộc đời cho cô sao. 
"Chúng ta đến một nơi chỉ có mẹ và con có được không? Chờ thời gian qua đi mẹ sẽ dẫn con về gặp ông bà ngoại." Ngô Nhược đặt tay lên bụng mình vuốt ve. 
Đứa bé này chỉ là con của cô mà thôi. Ngô Nhược đi vào phòng lấy vali ra, sau đó mở tủ quần áo lấy vài bộ bỏ vào trong vali, trước hết ngày mai cô đến công ty nộp đơn nghỉ phép, nếu nộp đơn nghỉ việc thủ tục sẽ rất lâu. Hơn nữa cô cũng không muốn Dạ Nam Hành nhìn ra ý định của mình, muốn âm thầm trốn khỏi anh ta như kia là cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra. 
Ngô Nhược đi vào phòng Ngụy Minh trình bày lý do để anh ta ký giấy nghỉ phép cho mình. 
"Sếp Ngụy trong thời gian nghỉ phép, công việc mà em đang nhận em sẽ tiếp tục làm không để chậm trễ tiến độ hoàn thành". 
"Ngô Nhược được rồi chúc cô mổ thành công." Trong đơn xin nghỉ của cô có viết đi mổ ruột thừa vì vậy Ngụy Minh mới nói như vậy. 
"Cảm ơn sếp". 
"Tôi chờ cô khỏe mạnh quay về". 
Ngô Nhược gật đầu cảm ơn rồi đi ra ngoài. 
"Chị Ngô Nhược thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-nguyen-y/2821455/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.