Tiên Tuyết hô hấp nhân tạo cho Khải Phong ngay giữa sân trường, khiến các nữ sinh bất ngờ đến há hốc miệng. Nhưng ngoài cô gan dạ dám làm chuyên đó ra, thì bọn họ chỉ biết đứng đó mà ghen tị. Cô hô hấp xong, thấy anh đã dễ chịu hơn một chút, mới nhìn sang vết thương của anh. Nó đã sắp chuyển sang màu tím đen rồi, vô cùng nghiêm trọng. Cô khom người xuống, thì bất ngờ bị anh giữ tay lại. Anh nhìn cô, mở lời khó khăn.
"Em muốn... làm gì?"
Tiên Tuyết nhìn anh, gấp gáp nói.
"Hút độc ra cho chú."
Cô nói xong liền khom người xuống, đưa môi mình vào vết thương rồi hút độc ra. A Lạc ngồi bên cạnh vô cùng hốt hoảng, nhưng có muốn khuyên cũng không khuyên được. Tiên Tuyết mỗi lần hút lại nhổ máu ra bên cạnh, máu đen dần dần được hút ra, còn thấm vào cả khoé môi của cô. Trong cơn mê man, Khải Phong vẫn có thể thấy được bóng hình ấy ở bên cạnh mình.
Tiếng còi xe cấp cứu vang lên, nhanh chóng đến nơi để đưa Khải Phong vào bệnh viện. Thấy nhân viên y tế đã đến nơi, Tiên Tuyết cũng an tâm mà đứng dậy. Nhưng khi vừa đứng lên, xung quanh lại là một màu tối sầm, rồi dần dần mất thăng bằng mà ngã xuống.
Đến bệnh viện, bác sĩ đã cấp cứu kịp thời cho Khải Phong, tình trạng của anh do được sơ cứu từ trước nên mới không gây ra nguy hiểm gì. Còn Tiên Tuyết chỉ là nhất thời tiếp nhận nọc độc nên mới ngất đi. Vừa tỉnh lại, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-hao-mon-duoc-cung-chieu/2795501/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.