Chú ấy làm sao vậy? Giận mình thật rồi sao? Lại còn hành xử kì lạ như vậy nữa chứ? Mình nhớ cách mà chú ấy nhìn Từ Lân, giống như muốn dùng đạn xiên chết cậu ta vậy. Thật đáng sợ.
Tiên Tuyết chớp chớp mắt, cứ đảo qua đảo lại không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Nhưng cô càng né tránh thì có người lại càng muốn tiến tới, dò xét thật kĩ ánh mắt này. Nhưng không hiểu sao, được một lúc thì anh lại quay mặt đi nơi khác, khuôn mặt mệt mỏi không hài lòng. Cô đưa mắt lén nhìn, hình như anh vẫn còn để bụng. Nhưng cô không hiểu anh là đang để bụng chuyện gì? Chuyện cô giấu anh một mình đi gặp Châu Hà Nhi? Hay là chuyện Từ Lân cứ khư khư nắm lấy tay cô làm anh khó chịu?
Khải Phong thở dài, lạnh nhạt nói.
"Không hỏi nữa. Tôi muốn em tình nguyện hiểu tôi, hơn là sự ràng buộc."
Tiên Tuyết khẽ nuốt nước bọt rồi quan sát thái độ của anh, miệng thì nói thế thôi nhưng anh rõ ràng là đang kìm chế. Tay anh bám vào ghế, bấu thật chặt, yết hầu thì cứ đưa đẩy lên xuống, ánh mắt xao lãng. Cô cụp mắt suy tư, có lẽ không nên hành động một mình. Nhất là tình huống lúc nãy quá nguy hiểm, Từ Lân mà không đẩy Hà Nhi ra kịp, thì thứ axit nó đã hất gọn lên mặt của cô rồi. Cô nghĩ đi nghĩ lại, dù sao Khải Phong cũng là chồng trong tương lai của mình, hơn nữa theo vai vế còn là chú của mình. Không nên làm ra những chuyện nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-hao-mon-duoc-cung-chieu/2795490/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.