Sau hơn một tháng mòn mỏi mong chờ thì ngày hôm nay cũng đã đến.
Theo như lời dặn của bác sĩ thì ngày hôm nay Lâm Quân Nhi sẽ được tháo băng gạc trên mắt, mặc dù các chỉ số khi kiểm tra đều bình thường, cuộc phẫu thuật cũng xem như là thành công mỹ mãn, chỉ là đến đây rồi nhưng cả Lâm Quân Nhi và Cảnh Vân Trạch đều sợ kết quả sẽ xấu.
Dùng hết dũng khí ba mươi mấy năm nay, Cảnh Vân Trạch đứng bên cạnh cô, bàn tay nắm chặt lấy tay của cô. Mọi sự hi vọng của anh đều đặt hết vào ngày hôm nay.
Không chỉ có anh, mà ngay cả Phụng Quy, Diệp Vấn cùng với Lâm Tuệ Y cũng đã sốt ruột ở một bên. Tuy không nói hay thể hiện ra, nhưng Cảnh Vân Trác và Liễu Đào Nguyên cũng có chút hi vọng vào con dâu của mình.
Bác sĩ có chút áp lực, nhưng rồi vẫn phải vứt bỏ cái áp lực của mình sang một bên để trấn an Lâm Quân Nhi. Nhìn cô, sau đó liền bắt đầu tháo băng gạc.
Miếng băng gạc được từ từ tháo xuống, Lâm Quân Nhi trong lòng vừa nôn nóng vừa sợ hãi... Cô nôn nóng nhìn thấy gương mặt Cảnh Vân Trạch, nhưng cô lại sợ khiến anh thất vọng nhiều hơn. Băng gạc dần ít đi, bàn tay khẩn trương của Cảnh Vân Trạch càng siết chặt lấy tay cô hơn.
Lúc này, bác sĩ mới nói:
- Từ từ, chậm rãi mở mắt...
Lâm Quân Nhi cũng đem hết dũng khí hai mươi tư năm ra để mở mắt, đôi mắt dần được mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-lao-dai-anh-nhe-chut/2496288/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.