Khi chạm vào một cái ly nóng, con người sẽ lập tức buông tay. Đó là một phản ứng tự nhiên để bảo vệ cơ thể. Vì vậy, khi bị cả thế giới tổn thương, con người ta lại cắm đầy gai nhọn xung quanh để tự bảo vệ chính mình khỏi những tổn thương không thể chữa lành trong tâm hồn. Thiếu Trạch vốn không phải là một kẻ tàn nhẫn, máu lạnh, chỉ là quá khứ khiến anh ta tự phong ấn cảm xúc để bảo vệ bản thân. Nhìn thấy chàng trai trẻ ấy, đã bao giờ mọi người từng thắc mắc một câu hỏi, thứ có thể ám ảnh tâm can cả một đời người hay chưa?
"Phía sau bóng lưng của một kẻ hào hoa, phong nhã là gì?"
Khi mới lọt lòng, số trời định sẵn là con trai đầu lòng nhà họ Mộ danh giá, đại thiếu gia ngậm thìa vàng, thìa bạc.
Cậu được mọi người chúc phúc, cũng được định đoạt là kẻ thừa kế xứng đáng của gia tài kếch xù đó...
Năm 4 tuổi, cậu quen dần với sự vắng mặt của bố mẹ thường xuyên, cậu hiểu rằng bố mẹ không bao giờ có thể dành cho cậu nhiều thời gian như những gia đình khác. Cậu quen với sự cô đơn, ngày ngày thui thủi cùng với vú em, thỉnh thoảng sẽ được ông bà đón về chăm sóc (đó là khoảng thời gian hạnh phúc của cậu)
Năm 6 tuổi, theo học một trường quý tộc, nơi những đứa trẻ của những gia đình phong lưu được theo học. Ngày ngày hắn đối diện với những cậu ấm cô chiêu thích khoe khoang những thứ đồ đắt tiền, hiếm có khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-tong-tai/3652201/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.