Trong lòng cô rõ hơn ai hết mối tình của cô và Mộ Thần là không có kết quả. Số phận còn tàn nhẫn hơn khi ra tay cắt đứt mối tình bằng mối hôn sự thế thân. Nếu hôm ấy người em gái cùng cha khác mẹ của cô, Hàn Sương Mai không bỏ trốn ra nước ngoài thì liệu rằng cuộc tình của hai người sẽ có một cái kết đẹp hơn chăng? Nhưng cuộc đời chẳng bao giờ có chỗ cho hai từ "nếu như" tồn tại. Ngày cô khoác lên mình bộ giá y lộng lẫy ấy...hai người chẳng còn sợi dây duyên nợ níu giữ nữa. Cô là cô, là chị dâu của anh ấy, còn người yêu cô lại trở thành em chồng bất đắc dĩ. Lập Hạ biết sẽ có một ngày anh sẽ phải tìm hạnh phúc mới cho riêng mình, nhưng cô không ngờ ngày ấy lại tới sớm như vậy. Trong lòng cô vẫn mãi ôm một mối tình tan vỡ trong đau đớn. Như một vết thương cứ dần dần rỉ máu trong tim cho một tình yêu âm thầm. Có lẽ...còn lâu lắm nữa cô mới có thể buông tha, giải thoát bản thân khỏi xiềng xích đau đớn này. Cô âm thầm cầu mong anh sẽ sớm quên đi hết tất cả và tìm được hạnh phúc cho riêng anh.
Cô từng đắm mình trong thư hương những phút thư giãn ngắn ngủi bên cạnh Mộ Thần ngày trước. Cả hai cùng nhau chìm vào những dòng văn chương, thi ca trong những cuốn sách. Cô ấn tượng nhất một tác phẩm của đại thi hào Pushkin, "Tôi Yêu Em". Những cung bậc cảm xúc trong đó ứng với tình yêu của cô đến lạ thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-tong-tai/2938696/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.