Chiều hôm ấy, sau khi tới cơ quan thẩm quyền lấy bản sao của công thức xử lý hương vị rượu vang lên men sai nhiệt độ, hai người cùng tới hầm rượu vang. Lần đầu hai người hợp tác, tuy bằng mặt nhưng không bằng lòng. Cả hai chưa có tư tình ngoại ý, chỉ chuyên tâm vào công việc làm rượu vang. Tuy chẳng ưa gì nhau, nhưng Lập Hạ và Thiếu Trạch làm việc với nhau lại hợp ý đến lạ...Tất nhiên chuyện chỉnh lại hương vị đã bị ảnh hưởng của rượu vang không phải là chuyện ngày một ngày hai, không thể "muối xổi ăn ngay" được.
Họ làm việc với nhau trong hầm rượu đến quên cả thời gian. Khi Lập Hạ kịp nhận ra thì đã là mười một giờ khuya. Cô thở dài nhìn mẻ rượu đang được lọc và lên men lại, có lẽ đêm nay chẳng được nghỉ ngơi rồi. Bụng cô bắt đầu réo lên cũng là lúc cô nhận ra mình chưa ăn tối, có lẽ em bé chưa thành hình trong bụng cô đang phản kháng mãnh liệt cho cái cách sống thiếu khoa học của cô.
"Sao mày dám xuống nhà lúc chúng tao đang ăn cơm? Bộ mày không xem lời tao ra gì à? Hay mày thích bị đánh đòn nữa? Nhìn mày mà tao hết muốn ăn"
Tiếng quát vô tình ấy, thứ âm thanh ám ảnh ấy văng vẳng trong đầu của Lập Hạ trong lúc ấy. Nó là tiếng dội về của một quá khứ ngập tràn đau đớn và tổn thương của một đứa trẻ sinh ra do sai lầm.
Lập Hạ bình thường sẽ nhịn luôn bữa tối và tiếp tục làm việc như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-tong-tai/2938695/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.