Đường Mạn Đình không còn sức chống cự, cô ta bất lực nhìn Hoắc Diêm chằm chằm bằng đôi mắt cầu cứu với khuôn mặt mếu máo vô tội, mà Hoắc Diêm thì cũng chỉ có thể đứng nhìn cô ta bị đưa đi. Nhưng ánh mắt dõi theo không còn là sự xót xa, mà là quyết tâm, bằng mọi giá phải cứu Đường Mạn Đình ra bằng được, phải tìm cách đổ hết tất cả lên đầu Đường Thiên Tuyết, bắt cô phải nhận là kẻ vu oan cho Đường Mạn Đình, có như thế thì Đường Mạn Đình mới có thể thoát được kiếp nạn này.
Cảnh sát áp giải người đi, giải tán luôn đám người đầu gấu mà Hoắc Diêm dẫn theo. Ở lại đây cũng coi như không còn việc gì, Tô Dĩ Thần khẽ đẩy eo Đường Thiên Tuyết, anh nhỏ giọng nói.
"Hôm nay náo loạn như vậy chắc em mệt rồi, trời có vẻ cũng sắp đổ mưa lớn, chúng ta về nhà nghỉ ngơi thôi, hôm khác anh cùng em lại ra thăm mộ."
Đường Thiên Tuyết ngước mắt lên nhìn anh, khuôn môi hơi mở như sắp nói điều gì, nhưng nó nhanh chóng khép lại cùng với suy nghĩ của cô, sau đó là một hơi thở dài.
Cô nhẹ gật đầu, rồi cùng anh đi mà không nói thêm điều gì. Trong đầu cô lúc này đang nảy ra vô số câu hỏi, nhưng nơi này không phải là nơi thích hợp, cô đành chờ đợi tìm một dịp khác thoải mái hơn để hỏi anh cho rõ ràng.
Chương 72: Rốt cuộc anh đối với tôi là như thế nào?
Tô Dĩ Thần và Đường Thiên Tuyết hiên ngang đi lướt qua Hoắc Diêm đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/978524/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.