Hoắc Diêm có lẽ đã bị khuôn mặt tỏ ra thê lương của Đường Mạn Đình đánh lừa, đôi mắt ông ta dần trở nên sắc lẹm khi nhìn Đường Thiên Tuyết, nhìn cô không khác gì nhìn kẻ thù truyền kiếp, ông ta bỗng nâng giọng dữ dằn.
"Hừ, Đình Đình nói đúng, tôi không tin con gái mình chẳng lẽ lại đi tin lời của người năm lần bảy lượt hãm hại nó sao? Dù sao người cũng đã chết rồi, cô muốn nói gì mà chẳng được. Đừng tưởng có Tô Dĩ Thần chống lưng là cô có thể bắt nạt nó hết lần này đến lần khác. Cô đừng quên cô đã từng bị Tô Dĩ Thần bỏ rơi, bởi vì cậu ta không thể chống lại tôi."
Đường Thiên Tuyết nhíu mày, Hoắc Diêm ông ta đang nói cái quái gì vậy? Cô còn chưa kịp hiểu, ông ta đã chĩa mũi sang Tô Dĩ Thần, bộ dạng tự dưng rất hả hê, ông ta nhếch mép tiếp tục.
"Tô Dĩ Thần, cậu còn nhớ đã đến gặp tôi yêu cầu hợp tác chia nhiều lợi nhuận hơn cho Hoắc Sơn với điều kiện gì không, cậu ra điều kiện không được quấy rầy cô ta nữa, nhưng trong mắt tôi đó chính là cậu đang cầu xin, cầu xin như một con chó. Con gái của tôi chịu bỏ qua, tôi cũng là người yêu thương 'động vật' nên mới chấp nhận thỏa thuận của cậu, cô ta mới có thể thoải mái sống tới bây giờ. Nếu con gái tôi không lương thiện, tôi không rộng lượng thì hai đứa ranh con các người có thể đứng đây nói chuyện với tôi sao? Mà bây giờ các người quay cắn ngược lại con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/978523/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.