Nhìn danh sách những người cấu kết với Quốc, thấy cái tên “Phạm Hoàng Hải”, tôi ngậm ngùi nói với Đạt:
– Người em thất vọng nhất là anh Hải, lúc nào anh ấy cũng hiền hòa vui vẻ, không ngờ đằng sau lại cấu kết với Quốc.
Đạt gật nhẹ, âm giọng anh trầm trầm, có thể anh đã sớm biết chuyện này:
– Có những điều nhìn vậy mà không phải vậy. Hải không đủ tiềm lực nên anh ta khó tiến xa, muốn đi đường tắt thì chỉ có thể như vậy thôi.
Tôi nói ra thắc mắc của mình với anh:
– Em không hiểu… tại sao Quốc lại làm liều như vậy? Hắn chẳng phải đang có tất cả hay sao?
– Lòng tham cùng nỗi sợ hãi thúc đẩy hắn. Có nhiều tiền, hắn dễ mua chuộc lòng người, điều hắn đang thiếu ở Mạnh Phát.
Tôi gật đầu trước lời giải thích của anh. Phạm Thiên Dương thì khác, anh ta là anh cả, lại có được sự ủng hộ tự nhiên của số đông, không cần làm những việc ma quỷ phía sau như Quốc. Chỉ chờ Lâm Đạt đắc tội với ông Kiên, anh ta thừa cơ mượn gió bẻ măng, như những gì anh ta một bước chuyển mình thời gian qua.
Thần sắc Lâm Đạt hồng hào, đi lại nhanh nhẹn, ăn ngủ đều bình thường trở lại. Anh ở bệnh viện này vừa điều trị vừa nghỉ dưỡng cũng đã ba tuần, theo kế hoạch còn một tuần nữa, nhưng anh muốn về nhà sớm. Trên hết, tôi và anh khao khát nhau đến phát điên rồi!
Nhẹ nhàng vì em bé trong bụng nhưng vẫn có thể nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-dong-the/3388627/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.