Sáng hôm nay, sau khi ăn sáng xong, tôi dự định xử lí cho xong đống tre trúc mà tôi đốn được mấy nay. 
Bên ngoài quang đãng không mưa, nên tôi dọn trận địa ra trước sân, dự định tắm nắng một chút cho khô ráo. 
Mưa nhiều quá làm tôi cũng nhũn cả người. 
"Đùng, đùng đùng!" 
Tiếng đập cửa làm tôi giật thót, giờ này chắc chắn không phải giờ đến chơi của hai đứa Tiểu Bảo, với lại tụi nó cũng không đập cửa nhà tôi mạnh bạo vậy. 
"Ai ở ngoài đó?" Tôi hỏi. 
Có tiếng phụ nữ đáp: "Mở cửa ra, đứng ở trỏng nói vọng ra còn thể thống gì?" 
Tôi hơi bực mình: "Bà nói bà là ai trước đi rồi tôi mở." 
Tiếng đập cửa càng mạnh hơn, kèm theo tiếng phụ nữ quát tháo: "Mất dạy hết sức, mở cửa ra, tao là sư mẫu của thằng Trương chứ ai!" 
Sư mẫu nào? Tôi bèn mở cửa. 
Một người đàn bà đã ngoài tứ tuần đứng bên ngoài chống nạnh, người béo phốp pháp, mặt mũi đang hằm hè nhìn tôi. Đứng bên cạnh mụ, hai tay khoanh trước ngực là một thiếu nữ tôi 'quen'. 
Lý Uyển Nương, cô nàng nghe nói sắp gả chồng. 
Người phụ nữ trung niên săm soi tôi từ đầu tới chân, ánh mắt như đánh giá một món hàng: "Vẻ vang lắm đấy mà nhìn, chậc chậc... thằng Trương có nhà không?" 
"Không." Tôi cũng khoanh tay lại, đứng chắn trước cửa nhà. 
Mụ đàn bà nhăn mặt, làm những vết chân chim trên mặt mụ xô lại với nhau như vỏ quýt khô. 
"Nó đi đâu rồi?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-truong-do-te/2643898/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.