Editor: Uyên Uyên
Sở Lăng Xuyên không gọi điện thoại lại, nhưng Tố Tố không còn quan tâm nữa, bởi vì cô đang đắm chìm trong khổ sở và đau đớn không cách nào kiềm chế.
Mặc dù mỗi ngày cô đều ăn cơm đúng giờ, đúng bữa nhưng cơ thể vẫn gầy đi trông thấy, nhìn như một người bệnh, buồn bã ỉu xìu, Triệu Đình Phương khuyên cô hãy bỏ qua mọi chuyện đi, nhưng cô không làm được.
Thời gian ngày ngày trôi qua, chớp mắt đã một tuần lễ, thân thể cô đã khá lên nhiều nhưng tâm trạng vẫn không thể tốt thêm một chút nào được.
Trong thời gian này, Hàm Hàm đến thăm Tố Tố, Tiểu Nhiên cũng định đến nhưng sợ Tố Tố nhìn thấy bụng của cô sẽ đau lòng nên không đi, chỉ gọi điện thoại hỏi han.
Chủ nhật Sở Lăng Xuyên lại gọi điện thoại đến, Triệu Đình Phương đưa cho cô nhận, cô vì mặt mũi mẹ chồng mà nghe máy nhưng không hề muốn nói chuyện với anh. Anh nói trong điện thoại khi nào diễn tập kết thúc sẽ trở về.
Bên kia anh đã nói xong mà cô vẫn còn đang chìm đắm trong suy nghĩ chính mình, hai đứa bé, cứ như vậy mà bỏ cô đi, có phải cô không có tư cách làm một người mẹ hay không?
Sau đó cô hốt hoảng vứt điện thoại trên giường, nằm xuống ngủ thiếp đi, ngủ rồi sẽ cô sẽ không còn phải suy nghĩ lung tung nữa, cũng sẽ không phải dằn vặt đau khổ nữa, Sở Lăng Xuyên ở bên kia, cô đã sớm chẳng còn nhớ đến.
Cô ngủ một giấc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732221/chuong-80-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.