Sau khi xuống xe, Lâm Mộng Phạn đi một quãng đường dài một cách vô vọng, và cuối cùng quyết định đến nhà của người bạn thân nhất của mình.
Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của cô, Kiều San San đã chọc: “Sao, đã bị đuổi ra sớm vậy rồi?"
"Không!" Lâm Mộng Phạn lắc đầu và nằm thẳng lên giường củDuyệt Ái San San.
Kiều San San và cô biết nhau từ khi còn nhỏ và là bạn thân nhất của cô. Sau khi tốt nghiệp đại học, cả hai ở lại làm giảng viên tại trường và nghiên cứu cùng nhau.
“Rốt cuộc có chuyện gì?” Kiều San San lo lắng hỏi.
Lâm Mộng Phạn cười trừ: “Không sao đâu, đừng hỏi nữa. Tao mệt, mày để tạo nằm
yên một lúc.”
Thở dài một hơi, Kiều San San nhìn người cô đầy bụi bặm, khẽ nói: “Mày không nói thì tao cũng đoán được, lại là vì Lục Lương Triết chứ gì? Làm sao mà mày vui vẻ cho được khi còn trong cuộc hôn nhân như trò chơi này”
“Mày nói gì nghiêm trọng thế” Lâm Mộng Phạn xoay người sang phía khác.
“Được thôi. Mày không phải giả vờ, nếu không phải vậy thì hà cớ gì mày qua nhà tạo rồi nằm đây?”
Cô lại tiếp tục nói: “Tao không dám nghĩ tới nếu như Cận Hoằng quay về và biết chuyện này của mày sẽ buồn tới mức nào nữa”
“Tại sao lại nhắc tới anh ta, mày không phải không biết tạo với anh ta không liên quan tới nhau. Đừng chuyện gì cũng nhắc tới anh ta chứ”.
Cận Hoằng là đồng nghiệp của bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-tai-mua-duoc/3418115/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.