Ngay khi vào nhà thì thấy mẹ và em gái đang nói chuyện. Nhìn vẻ mặt bình thản của Lục Lương Triết, không thấy Mộng Phạn đi cùng, Tạ Tâm Du bèn hỏi: “Sao lại đi một mình, Mộng Phạn đâu?”
Lục Lương Triết không trả lời mẹ mà đi thẳng lên lầu.
“Đứng lại đấy” Tạ Tâm Du đứng dậy.
Dừng lại mấy bước, Lục Lương Triết không kiên nhẫn, nói: “Con không biết”.
“Mẹ nói gì con không hiểu. Cô ta về nhà mẹ đẻ, mẹ biết rồi còn gì?”
Tạ Tâm Du tức giận đập mạnh lên bàn: “Lớn như vậy rồi mà vẫn không biết lo lắng
cho người khác là thế nào?”
Thấy vậy, Lục Lương Triết ngồi xuống ghế sofa uống ngụm nước, không hề nói thêm gì với mẹ.
Tạ Tâm Du không có cách nào khác đành gọi điện cho ông thông gia để hỏi chuyện, vẻ mặt của bà trở nên khó chịu hơn sau khi cúp máy.
“Ông Lâm bảo hai đứa đi cùng nhau. Vậy rốt cuộc Mộng Phạn tại sao lại không về cùng hả? Đừng nói với mẹ là con bỏ rơi con bé rồi nhé”.
“Con không biết, cô ta biến mất rồi.” Lục Lương Triết còn thấy sốt ruột hơn.
“Con đang nói cái gì vậy hả? Vợ con mất rồi là sao, con làm việc kiểu gì mà vô trách nhiệm thế?”
“Là cô ta tự xuống xe, con làm được gì khác đâu” Lục Lương Triết nhún vai, không nói hay giải thích gì thêm.
“ Đó là lí do con về nhà một mình sao?”
“Mẹ còn muốn con làm gì, cầu xin cô ta lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-tai-mua-duoc/3418114/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.