Lâm Mộng Phạn ngắm nhìn bữa ăn tối thịnh soạn mà cảm thán, đúng là người có tiền, bữa tối thịnh soạn kiểu này vẫn hấp dẫn hơn so với bữa cơm đón năm mới của gia đình bình thường.
Tạ Tâm Du từ núi Linh Đài trở về, kéo tay cô nói đi cầu nguyện, Lục Văn Hàn ở bên cạnh nghe theo lời vợ.
Lục Tư Hàm không muốn nghe thêm điều gì nữa, cô bé nhìn chằm chằm vào đĩa thức ăn rồi oán trách Lục Lương Triết, ăn cơm không mấy vui vẻ, trong đầu dường như đang nghĩ gì đó.
Sau ba bốn lần mời gọi, Lục Lương Triết từ trên lầu đi xuống, tóc vẫn chưa khô hẳn, cơ thể tỏa ra một hương thơm mới, chắc vừa mới tắm xong.
“Một ngụm canh trước khi ăn rất tốt cho dạ dày, nào uống thìa canh trước đi!” Tạ Tâm Du đưa bát canh đến trước mặt Lâm Mộng Phạn.
Mọi người trong nhà đều chưa từng được đối xử như thế này, chỉ có cô ấy mới được Tạ Tâm Du quan tâm như vậy, điều này khiến Lâm Mộng Phạn vừa mừng lại vừa lo.
“Cảm ơn mẹ!”
“Cả ngày đứng bục giảng, chắc con rất mệt. Mau uống khi còn nóng, tốt cho cổ họng” Tạ Tâm Du lại đưa bát canh đến trước mặt Lâm Mộng Phạn.
“Cô ta có gì cực khổ chứ, giảng viên đại học một tuần lên lớp không đến chín tiết!” Lục Lương Triết bĩu môi mỉa mai.
Sắc mặt Tạ Tâm Du ngay tức khắc sầm lại, trầm giọng nói: “Không cực khổ vậy con đi làm thử xem, con tưởng thời đại bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-tai-mua-duoc/3418107/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.