Chương trước
Chương sau
Đêm đến, Vân Kỳ đang nằm ngủ trong phòng. Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chuông kêu leng keng, Thiên Khải và Thiên Quế bị đánh thức bởi tiếng chuông liền cảnh giác rời khỏi giường. Cả hai đứng ở cửa mà nhìn ra ngoài qua khe hở, hình bóng của một thứ ghê gớm dần xuất hiện rõ ở quanh nhà. Thấy chuyện chẳng lành, Thiên Quế lo lắng hỏi.

- Anh Thiên Khải! Giờ chúng ta phải làm sao bây giờ??? (6

Thiên Khải đưa tay ra hiệu cho Thiên Quế giữ im lặng, đợi một lúc tiếng động ở bên ngoài cũng đã yên tĩnh trở lại.

Cả hai cứ nghĩ thứ đó đã rời đi nên thở phào nhẹ nhõm, không ngờ tiếng động lớn ở gần đó vang lên, Thiên Quế và Thiên Khải giật mình vội mở cửa ra xem thì thấy thứ đó đang nhắm đến phòng của Vân Kỳ. (2)

- K... không xong rồi, nó đang nhắm đến nàng ta!!

3)

Giọng nói nghiêm túc của Thiên Khải vang lên, Thiên Quế thấy vậy liền hỏi lại.

- Vậy.... vậy bây giờ chúng ta phải làm gì???

Ở trong phòng, Vân Kỳ trước khi đi ngủ đã uống một chén thuốc an thần nên ngủ say không hay biết chuyện gì đang xảy ra. Thứ nửa quỷ nữa quái vật xuất hiện ở trước cửa phòng, nhìn thấy cô đang ngủ nên nó tiến đến cạp lấy cô ở miệng rồi nhanh chóng rời khỏi đó. 2

Đợi thứ đó đi khỏi, Thiên Quế lo lắng hỏi.

- Anh Thiên Khải! Nàng ấy bị thứ đó bắt đi rồi?

Thiên Khải nhíu mày tức giận, nhưng cũng chỉ có thể an ủi.



- Chúng ta đều không phải là đối thủ của thứ đó, đối đầu với nó chỉ vì nàng ta? Nếu như chúng ta xảy ra mệnh hệ gì thì sao?

Lời nói của Thiên Khải cắt ngang dòng suy nghĩ của Thiên Quế, cậu thấy cũng hợp lý nên cũng đành chịu. Cả hai người là một cặp song sinh khác với anh chị của mình, mọi người đều có pháp lực điều khiển để bảo vệ bản thân, còn hai cậu không có pháp lực chỉ có thể dựa vào thiên phú chữa trị để điều chế thuốc và chữa các loại bệnh tật.

Dương Liễu nhanh chóng đến dinh phủ của Phong Liên để tìm người, hắn không do dự mà đá bay cánh cổng mà chạy vào bên trong. Vừa nhìn thấy bóng dáng Phong Liên, hắn tức giận tra hỏi. ®

- Phong Liên! Ngươi mau đưa Vân Kỳ ra đây! Q

Phong Liên đang nổi điên vì không tìm thấy bóng dáng của cô đầu, vậy mà giờ lại có kẻ lết xác đến đòi người.

Hắn quay lại nhìn thấy tên Dương Liều, trong lòng lúc này như đang có một quả bom sắp nổ, vốn dĩ đang không có chỗ để xả cơn tức này vậy mà Dương Liễu lại xuất hiện. •

- Ngươi nghĩ mình là ai mà dám ra lệnh cho ta?

Nhìn thấy dáng vẻ Phong Liên cợt nhả, Dương Liễu tức muốn giãy đành đạch tại chỗ, đúng lúc này có một luồng khí đen bay ngang qua nhà Phong Liên thu hút sự chú ý của cả hai. Sau khi khí đen bay đi, Phong Liên và Dương Liễu đều có cảm giác bất an khó hiểu. Cả hai mặc kệ chuyện vừa rồi mà vội vàng đuổi theo sau luồng khí đen kia để xem thử là gì.

Luồng khí đen ấy bay qua cánh rừng rồi đâm thẳng xuống một vách núi, Phong Liên và Dương Liễu dừng lại gần đó thì thấy phía trước chính là một hang động lớn. Bên trong khá tối nên từ bên ngoài nhìn vào không thể nhìn thấy được gì, Dương Liễu lúc này quay sang nhìn Phong Liên mà hỏi nhỏ.

- Ta thấy luồng khí đen này khả nghi quá, ngươi có thấy vậy không??

Phong Liên nghe xong khẽ gật đầu, dù nó không ảnh hưởng đến bản thân nhưng hắn vẫn phải cảnh giác với những vật thể lạ này. Nếu như lơ là thì sẽ gặp chuyện không may xảy ra bất cứ lúc nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.