Đi một lúc lâu cuối cùng cũng thoát ra khỏi khu rừng, hắn im lặng dừng lại. Tuyết Mai tiến lên phía trước thấy làng mình cách đó không xa nên rất vui, cô vui mừng quay sang nói.
- Cảm ơn ngươi đã đưa ta về!
Nói xong Tuyết Mai vội vàng chạy về hướng làng mình, hắn vẫn đứng yên nhìn bóng lưng cô dần xa. Về đến cổng làng, Tuyết Mai bất giác quay lại nhìn chàng trai nhưng lại không thấy đâu nữa, cô nghĩ rằng có thể hắn đã trở về rồi cũng nên.
Trở về nhà, Tuyết Mai nhìn thấy nhà mình có khách nên chậm rãi bước vào. Người phụ nữ khoảng 50 tuổi vừa nhìn thấy cô liền trở nên vui mừng, bả đi đến năm lấy tay cô mà hớn hở nói.
- Cháu là Tuyết Mai đây sao??? Ôi xinh quá..
Tuyết Mai ngơ ngác không hiểu chuyện gì, ba mẹ ngồi ở bên cạnh khuôn mặt ai cũng vui vẻ. Cô tò mò hỏi.
- Ba, mẹ! Chuyện gì vậy ạ?
Người phụ nữ nghe vậy liền giải thích.
- Chuyện tốt ấy mà, cháu sắp được gả vào nhà ông chủ buôn bán ngọc ở làng bên cạnh rồi!!
Nghe lời này, cô bất ngờ nên quay sang hỏi.
- Chuyện này là thật hả ba mẹ???
Ba mẹ nghe cô hỏi vậy thì cũng gật đầu, mẹ đứng dậy đi đến dỗ dành.
Đúng rồi, nhà chúng ta nghèo mà lại được ông chủ ngọc kia để ý đến. Đây là chuyện tốt, con cũng không cần phải chịu khổ nữa rồi!Phải đó phải đó, nhà ông ta rất giàu, con thích vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3711877/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.