Bầu không khí trong căn phòng trở nên yên tĩnh, dường như chỉ có tiếng tim của Vân Kỳ đang đập mạnh trong lồng ngực. Đúng lúc này, dì Mai cầm theo đèn cầy đứng ở bên ngoài gõ cửa.
- Vân Kỳ! Vân Kỳ!
Vân Kỳ giữ bình tĩnh rồi men theo tiếng gọi mà lần ra mở cửa, trông thấy dì Mai đang đứng trước mặt thì cô mới thở phào nhẹ nhõm. Dì Mai nhìn thấy khuôn mặt cô mồ hôi nhễ nhại nên khuôn mặt hơi nhíu lại, nhìn thấy bên trong lại tối thui, bà bối rối hỏi.
- Có chuyện gì thế? Sao con không thắp đèn trong phòng??
Vừa nói, dì Mai cầm theo đèn cầy bước vào bên trong để thắp vài cái nến bên trong. Lúc này Vân Kỳ mới nhìn rõ lại thấy chàng trai kia vẫn nằm yên trên giường không động đậy, cô đi đến bên cạnh dì Mai khẽ nói.
- Vừa nãy gió thổi vào phòng làm tắt nến, con thấy mưa tạt vào nữa nên đi ra để đóng cửa lại.
Dì Mai đến bên cạnh chàng trai kiểm tra lại vết thương, nhìn thấy vết thương hồi phục khá nhanh thì có chút ngạc nhiên.
- Quái lạ, vết thương này sâu thế kia mà lại....
Vì trời cũng đã tối, dì Mai cũng không ở lại đây lâu nên chỉ quay dặn dò Vân Kỳ.
- Tối nay dì phải sang nhà bà Năm dự đám tang cháu gái của bả, con ở nhà nhớ đóng cửa cẩn thận!
Nghe lời này, Vân Kỳ có chút lo lắng vì sợ gặp phải những chuyện xui xẻo kia. Biết được suy nghĩ của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710055/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.