Ở đây là một mảnh tối đen, không có đuốc soi sáng, anh hai sợ tôi không cẩn thận bị ngã bèn nắm chặt lấy tay tôi không chịu buông.
Anh ấy cầm theo điện thoại đã bật flash đi qua bên đó xem xét, ánh sáng trắng lạnh lẽo chiếu lên một đống máu thịt khiến cho chúng tôi cũng trở nên căng thẳng.
Đó là một loài động vật, bị lột sạch da, chết trong vũng máu.
Thịt màu hồng nhạt, mỡ màu trắng, máu hơi đen…. Cái mùi máu này lan tỏa trong không gian, thật khiến người ta buồn nôn.
Mạnh Huyên đã thấy qua rất nhiều quỷ hồn, thế nhưng mấy thứ như thế này thì không có thấy nhiều, cô ấy khó chịu bịt chặt mũi, oán Cậu họ Long: “Đây là cái nơi quái quỷ gì vậy! Sao lại vứt động vật đã lột ra vào trong thế này?”
“…. Câm miệng!” Giọng Cậu họ Long hơi run.
Thật kì lạ, anh ta nhìn thấy một cái thi thể mà lại vẫn không hề có sự bối rối sợ hãi nào sao?
“…. Hắn ta lại đến rồi…. Lại đến rồi….” Giọng của Cậu họ Long trở nên rất quỷ dị.
Anh hai nhận ra được anh ta có chút không đúng, dùng điện thoại rọi qua, hỏi: “Ê, ai lại đến rồi? Anh bị làm sao vậy?”
Cậu họ Long nhìn bọn tôi một lát, sắc mặt anh ta không bình thường, ánh mắt như có ngọn lửa xanh thẳm.
Anh hai tôi lặng lẽ móc một cái dùi cui điện nhỏ nhét vào tay tôi.
Anh ấy muốn tôi đề phòng Cậu họ Long.
Từ lúc đi vào khe núi, Cậu họ Long luôn quay lưng về phía chúng tôi, nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267256/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.