Cậu họ Long hỏi ngược lại một câu, khiến cả người tôi và anh hai chấn động run rẩy.
Tiếng cười lạnh này ngầm chứa một sự châm chọc, thì ra Cậu họ Long âm trầm này lại là một vị khách làng chơi?!
Chị gái đó híp mắt cười cởi bỏ quần áo, bên tai là tiếng ngọc đang rung lắc.
Nhìn sắc mặt đau khổ của anh hai tôi, dùng khẩu hình miệng nói với tôi: “Thật đúng là giày vò người khác mà!”
Anh ấy từng cười Giang Lãnh, nói là đi nhìn hiện trường của người khác thật đúng là đau khổ muốn chết, vô cùng là giày vò!
Bây giờ thì chính mình đi nghe người khác, anh ấy thật đúng là muốn báo thù xã hội rồi!
Chị gái bên kia bức tường rất là không hài lòng, điệu đà nói: “Em nhớ anh lắm. Anh tính xem là đã bao lâu rồi, đúng là quá đáng mà... Chúng ta là vợ chồng... Anh suốt ngày toàn lo chuyện trong thôn, suốt ngày Đại Thi Vương Đại Thi Vương… Đó là Đại Thi Vương của thôn, dựa vào đâu mà chỉ có anh phải chịu cực khổ chứ?”
“…. Tôi không lo, chẳng lẽ cô đến lo hộ tôi?” Giọng nói của cậu họ Long tựa như không có chút biến hóa dao động nào.
Tôi cảm thấy rất kì lạ, chẳng lẽ anh ta thật sự không có tí cảm giác nào sao?
Cho dù là cực lực kiềm chế đi, thì ít nhất giọng nói của hắn cũng sẽ có chút thay đổi chứ?
“A…. Em tất nhiên…hư ưm…Có thể giúp… a…a..”
Âm thanh kì lạ bắt đầu vang lên, họ đang làm gì vậy?
Lục lạc trên đầu chị gái đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267255/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.