“Tôi không biết, nghe nói anh ta đã đến các ngọn núi nổi tiếng để thăm hỏi các vị tông sư, anh hai tôi không tra được lịch trình đi lại của anh ta, anh ta không sử dụng phương tiện giao thông công cộng nào, máy bay, tàu lửa cao tốc đều không có.” Cô Lâm bất đắc dĩ thấp giọng nói: “Không biết người lớn nhà anh ta với người lớn nhà tôi có quan hệ gì, mẹ tôi cực kỳ tin tưởng người nhà anh ta, còn định kết đôi cho tôi và Tư Đồ Nam nữa!”
Cái gì?
Tôi sợ ngây người, nếu Tư Đồ Nam bám vào được cây cổ thụ nhà họ Lâm này, về làm rể nhà họ thì chúng tôi còn có đường sống sao?
“Anh...Anh ta không phải là người! Không đúng, không đúng...cô có biết không, anh ta...không phải một người đàn ông bình thường?” Tôi thật sự không biết nên giải thích thế nào với cô Lâm.
“Vậy là có ý gì? Không phải người đàn ông bình thường sao? Anh ta có bệnh không tiện nói ra à?” Cô Lâm nghiêng đầu qua hỏi tôi.
Phì...Thiếu chút là tôi muốn phun ra cả máu? Bệnh không tiện nói ra? Sao lại bị xuyên tạc thành ý này rồi!
“Nói như thế này nhé, mỗi người chúng ta đều là sau khi sinh ra mới bắt đầu học tập những điều mới phải không? Nhưng linh hồn trong cơ thể Tư Đồ Nam đã là ông già hơn trăm tuổi, đó là tà pháp, tôi cũng không biết giải thích thế nào với cô cho rõ, tóm lại cô không thể gả cho anh ta được!” Tôi lo lắng nói.
Cô Lâm cau mày nói: “Ai nói tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267241/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.