Con người một khi đã nảy ra một ý nghĩ nào đó thì sẽ cảm thấy chuyện gì cũng sẽ không đúng lắm.
Vừa nãy dì Trương ngồi thẳng từ trên giường dậy, đầu còn nghẹo góc chín mươi độ, khiến tôi cảm thấy dì ấy cực kì không bình thường!
Trước đây tôi không cảm thấy dì ấy có gì đó khác lạ, nhưng bây giờ tôi lại thấy sắc mặt tái không tự nhiên của dì ấy, thân thể cũng cứng đờ không tự nhiên, hơn nữa bước chân có chút mông lung!
“Tôi…Tôi muốn lấy ít dầu gió.” Tôi lặng lẽ không dấu vết lùi về sau, trong tay từ từ nắm chặt Lôi cục.
“Dầu gió?” Dì Trương quay đầu lại nhìn về phía tôi, vẻ mặt đó nhìn thể nào cũng thấy rất quái dị!
“Không có thì thôi vậy ạ, tôi đi trước đây, đi trước đây ạ!” Dường như tôi có chút run rẩy, một người lúc ban ngày nhìn thì thấy rất bình thường, lại là di Trương người mà tôi đã quen biết rất nhiều năm rồi, tại sao lại đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy chứ?
”Đợi một chút, cô chủ à, chỗ tôi có đấy, ở trong ngăn kéo đây thôi, để tôi đi lấy cho cô…” Bước chân dì ấy vừa nói vừa mơ hồ vừa xông đến bàn trang điểm.
Dì ấy mở ngăn kéo tìm một lát rồi lấy ra lấy ra một hộp nhỏ đựng tinh dầu kiểu cũ, sau đó vội vàng đóng ngăn kéo lại, quay lại gọi tôi: “Cô chủ ơi, tôi tìm được rồi, ai…”
Động tác của cô ấy quá cứng nhắc, lúc ngăn kéo đóng lại thì kẹp vào bím tóc dài bạc trắng của dì ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267234/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.