Nghe chủ nhiệm khoa giải trình xong thì tôi mới hiểu, hóa ra là bên trường học muốn dựa hơi nhà họ Lâm đấy, ông bố của Lâm Thừa Dũng dường như là đang trong thế phất lên không thấy điểm dừng, đám người lọc lõi bon chen cõi đời bấy nhiêu năm vừa ngửi được mùi là đã chen nhau bắt quàng quan hệ với nhà họ Lâm, cho dù có là thấy quen mặt nhau thôi thì cũng có thể bấu víu mà nói thành bạn bè đồng lứa cho được.
Nhưng mà nhà họ Lâm bấy giờ lại rất khiêm tốn, căn bản là không để cho giới truyền thông bám đuôi theo dõi được, hơn nữa có rất nhiều thông tin về nhà họ Lâm đều được ém xuống, không được phép đưa tin.
Nhưng mà lấy lý do thúc đẩy nền giáo dục thì vẫn là một cái cớ tốt, bề nổi thì muốn nhà trường nghĩ cách, mà cốt lõi thì là muốn thông qua tôi để nhờ cậy Lâm Thừa Dũng nhận một cuộc phỏng vấn trực tiếp ngắn gọn, nếu mà không quay thẳng mặt được thì cứ việc mở phòng stream để nghe tiếng là được, nội dung phỏng vấn cũng đã lên hết rồi.
‘Thầy chủ nhiệm à, thầy còn chơi cả live stream nữa cơ? Thầy không sợ đám sinh viên phát rồ lên ở trên sóng bình luận ạ?” Tôi tỏ vẻ hết lời mà nhìn bộ câu hỏi đang cầm trên tay, thế là định để tôi dẫn chương trình đấy à?
“Không lo đâu, đấy là kênh phát sóng trực tiếp của câu lạc bộ truyền thông trong trường, em dùng tài khoản của hội trưởng vào, rồi còn có mấy quản trị viên ở đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267176/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.