Từng bóng trắng xếp hàng từ đầm lầy xác đen bước lên, từ cửa hướng đến phía cửa sổ, và sau đó biến mất bên ngoài cửa sổ.
Tôi nhìn theo đến ngẩn người, đây là cái gì vậy? Lâm Thừa Liễu cảm thấy đêm nào cũng có người đi lại trong phòng, những bóng ma này có phải đang đi lại quanh giường cô ta sao? "Đây là...làm gì vậy?"
Tôi nhịn không được đành nhẹ giọng hỏi.
Những con ma đi catwalk? "Đi trên con đường âm là lấy đi sự tức giận của cô ấy"
Giang Lãnh thấp giọng giải thích.
Chẳng bao lâu sau hàng ma đó đã đi xong, cuối cùng một bóng đen đầu tóc rối bù, bóng đen này mặc áo đạo sĩ kiếu cũ, và tôi siết chặt cánh tay anh tôi! Đạo sĩ! Thôn Hoàng Đạo chết vì gã tà đạo đó, bên cạnh có hai đồ đệ.
Không một hồn ma nào trong ba người này xuống Âm Phủ, và đã ẩn náu ở dương gian hơn 50 năm! Hồn ma này có phải là một trong số họ không? Hồn ma này hiến nhiên khác với những thứ trước mặt, sau khi bước ra ngoài, ông ta đi vòng quanh giường của Lâm Thừa Liễu ba vòng, sau đó đưa tay lên chiếc gương bát quái bên cạnh giường.
Lâm Thừa Liễu phía sau tôi đột ngột di chuyển, dọa tôi suýt hét lên vì sợ hãi.
Quay người lại, Lâm Thừa Liễu vẫn chưa tỉnh, nhưng lông mày của cô ấy bắt đầu cau lại, như thể cô ấy đang gặp ác mộng.
Cô không phải được yểm thần chú rồi sao? Có đột ngột bị ma lật ngược không? Tôi đưa tay ra kéo Giang Lãnh, ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267151/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.