Dừng, dừng.
Sau khi tôi đi vào mới phát hiện ngôi đình này dùng để làm gì.
Một ngôi đình cỏ tranh bình thường ngăn cách hai thế giới.
Phía sau tôi là vùng khỉ ho cò gáy thường thấy, mà phía trước tôi là núi thi biến máu chỉ tồn tại trong đầu.
Trong khoảng đất trống được bao bọc bởi những ngọn núi phía dưới, có rất nhiều ngôi nhà đổ nát sân nhỏ giống như mô hình trên sa bàn.
Từ phía xa xa có thể nhìn thấy những bộ xương trắng rải rác, quý ảnh lởn vởn trên đường phố.
Những con quỷ này không thể siêu sinh, không thể đi vào luân hồi, cũng không có quỷ sai nào dám tới câu bọn chúng đi.
Đám này cũng không tính là gì, điều khiến cho tôi cảm thấy khó có thể tin được nhất chính là thôn xóm ở dưới chân.
Vốn dĩ tà khí chọc trời trong tưởng tượng của tôi có lẽ giống như một đám sương mù đen kịt, sau đó mặt đất khô nứt, khắp nơi trên mặt đất đều là xương trắng, không có lấy một cọng cỏ mọc lên v.v.
Hiện tại được nhìn thấy tận mắt, thật sự khó có thể tưởng tượng trên đời lại có cảnh tượng như vậy...
Toàn bộ mặt đất giống như được phủ một lớp băng mỏng manh, bên trên tràn ngập sương mù đen kịt, xương khô và quỷ ảnh vương vãi khắp nơi, bên dưới là một động đen sâu không thể nhìn thấy.
Nếu quan sát kỹ, có thể thấy trong cái động kia tất cả đầu là xương, tay chân không toàn vẹn, quỷ hôn thì khô, dày đặc chằng chịt giống như hàng ngàn con rắn độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267110/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.