Đi vào rồi thì tôi mới biết là căn phòng đọc sách này có không gian rất rộng, bên trong có hai tầng, còn có cầu thang để đi thẳng lên tầng, trong bóng tối ở góc chỗ rẽ cầu thang có một đôi mắt màu đỏ sậm đang chằm chăm nhìn chúng tôi.
Trên mặt và trước ngực của Tề đại sư đều đã bị cào cho máu me bê bết, lão ta phẫn nộ quát: "Mấy đứa hậu bối mấy người không biết là việc cät ngang việc làm phép của người khác là rất bất kính sao!"
"Câu nói này phải trả lại cho ông mới đúng! Lúc nãy là ai đã cắt ngang việc chúng tôi đang làm hả?"
Anh trai tôi tung ra một đạp, đá lão ta bay ra khỏi cửa.
Đôi mắt đỏ sậm đó vẫn cứ chằm chằm nhìn tôi, phát ra tiếng "xì xì...".
"Này, chủ nhân của mi đã bị mi nghiệp quật rồi, mi không cần phải đối phó với người của nhà họ Lâm nữa, xuống đây đi, bọn ta xem xem có thể siêu độ cho mi được không."
Anh trai tôi gào lên với phía trên.
Hình dáng của bóng quỷ màu đen đó đã ngày càng hoàn chỉnh, chắc là do đã hấp thụ không ít sinh khí của Vân Kỳ, nhìn ra được là hình dáng hoàn chỉnh của con người, nhưng mà vẫn là hình dạng lom khom, cả người đen xì.
"Mộ...
Mộ...
Lan Lăng..."
Bóng đen đó đột nhiên nói ra một câu với giọng nói khàn đặc.
Tôi giật bắn mình, cái thứ này nhận ra tôi sao? Bóng đen đột nhiên nhảy từ trên đó xuống, bốn chân tiếp đất, đôi mắt màu đỏ sậm vẫn cứ nhìn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267068/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.