Anh trai tôi rất hiếm khi mới tỏ ra dáng vẻ nghiêm túc, lạnh lùng như vậy.
"Có chuyện gì vậy, này...
bây giờ đã là hơn nửa đêm rôi..."
Tôi nhắc nhở anh ấy.
"Chúng ta lập tức khởi hành, đi suốt đêm trở vẽ, Lâm Thừa Dũng còn có việc riêng phải làm sao, nói chậm một ngày là một ngày, nhưng mà dù sao thì người ta cũng là đại kim chủ đấy."
Anh của tôi vụng trộm liếc mắt ý nhìn tôi một cái.
Những lời nói này của anh ấy rõ ràng chỉ là một lý do để ngụy biện nhưng mà có thể khẳng định được anh ấy đang nghĩ đến một việc quan trọng, nếu không thì anh ấy cũng sẽ không có những biểu hiện nghiêm túc như vậy.
Anh ấy lái xe chạy đi với tốc độ một trăm ki-lô-mét trên giờ, sau đó mới nghiêm nghị nói với tôi: "Lan Lăng, vừa rồi anh đã phát hiện ra một chuyện."
"Chuyện gì vậy? Em nhìn thấy biểu cảm của anh như vậy cho nên cũng không dám hỏi."
"Đây chỉ là theo phỏng đoán của anh mà thôi, em nghe thử một chút xem có thấy đúng hay không."
Anh ấy trầm ngâm một lát, đợi thời gian dần dần trôi qua mới bắt đầu nói: "Anh nghi ngờ...
ông cố dùng chiếc tháp kia để hấp thu khí tức của sinh hôn giúp duy trì tiếp tế cho bà cố."
Tôi cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, hôm nay khi mà nhìn thấy ông cố cầm lấy chiếc tháp hơn nữa còn mang theo u hồn của bà cố xuất hiện ở phía sau thì tôi đã lập tức nghĩ đến một vấn đề.
Hơn nửa đêm, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267055/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.