Một đêm này, anh hai tôi tình nguyện ngã ra đất nghỉ trong phòng tôi, cũng không chịu trở về ngủ một mình.
Anh ấy cực ít có lúc sợ hãi như vậy, mặc dù đã quen nhìn thấy quỷ, nhưng nhìn thấy đầu bay múa vẫn quá kích thích.
Tôi cũng khẩn trương đến ngủ không yên, ngày thứ hai lúc xuống giường giảm một chân lên bụng anh hai tôi.
Anh ấy gào một tiếng, phản nàn tôi không nhẹ không nặng.
"Thỏa mãn đi!"
Tôi bực bội dụi con mắt.
"Lan Lăng, hai ngày này em rất táo bạo, nếu là trước kia anh còn cho rằng "Dì Nguyệt"
của em đến rồi, hiện tại đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải em đang trách chồng quỷ của em ném em qua một bên, chạy tới thôn Hoàng Đạo hay không?"
Anh hai tôi tìm nguyên nhân vô cùng sắc bén.
"...
Anh, rốt cuộc thôn Hoàng Đạo xảy ra chuyện gì?"
Dường như Giang Lãnh vô cùng căng thẳng về nơi này.
Tôi đã từng nói đùa nhắc đến một câu đi thôn Hoàng Đạo hỗ trợ giữ vững pháp trận, mặt anh lập tức liên bao phủ sương lạnh.
Trong nháy mắt, bầu không khí vô cùng lãnh lẽo.
Anh hai tôi lắc đầu nói: "Không thấy tận mắt, là không tưởng tượng ra được Địa Ngục trông thế nào...
Anh cũng chỉ đi nơi đó một lần, chính là lân bố bị thương đó, nguyên nhân hậu quả cụ thế anh cũng không rõ lắm.
"
Anh ấy nói với tôi, thôn Hoàng Đạo đã bị hủy bỏ trên bản đồ, phía chính phủ đã xóa đi cái thôn không có một ai này.
Nghe nói là bởi thế ký trước khi nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267013/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.