Cái từ này nghe có chút cao thâm, nhưng mà trên thực tế lại là chuyện vô cùng chán ghét.
Triệu Khánh Như tương đối thoải mái, những động tác không thể chịu nổi đập vào mắt kia lại được cô ấy làm hết sức tự nhiên.
Ông già phe phẩy kinh luân trong tay, màu sắc nhợt nhạt kia khiến cho tôi nghĩ ngay tới một bộ xương người.
"Bố của cô ta đem toàn bộ tài sản cung phụng cho Bồ Tát, cuối cùng con gái mình đem ra hiến tế.
Thật là một người thiện tin, nhất định sẽ siêu sinh về cõi cực lạc Shambhala..."
Lúc này Triệu Khánh Như đột nhiên lại phát ra tiếng gào rú không chừng mực kia...
"A a...
Pháp sư, nhanh lên một chút ban cho tôi được cực lạc đi...
hu hu hu..."
Tôi nháy mắt với anh tôi, anh ấy đã len lén chuẩn bị xong lá bùa từ sớm rồi.
Tôi móc bùa trấn hồn ra đi dán một cái trên trán của Triệu Khánh Như.
Lập tức khói đen lách tách bốc lên...
Quả nhiên, chỉ có lúc này người nữ quy kia mới xuất hiện! Toàn thân Triệu Khánh Như co quắp, ông già nổi giận quát một tiếng: "Người làm nhiễu loạn lễ cúng, sẽ bị phanh thành tám mảnh, rút thân hồn, đọa làm nô bộc!"
Ngay lập tức có hai người tà sư xông lên bắt tôi.
Anh tôi vung mạnh cái ghế lên, đánh với bọn họ.
Triệu Khánh Như nhào tới hướng tôi, ánh sáng màu đỏ đột nhiên tăng vọt...
Cô ấy bị bản ra, tôi cùng anh tôi lưng tựa lưng, được quầng sáng đỏ nọ bảo vệ.
"Đó là cái gì..."
Ông già đột nhiên trợn to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1266995/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.