"Lan Lăng, vào đi, tranh thủ bố tôi đi văng, mau vào xem..."
Nhà Triệu Khánh Như là nhà đầu tiên, cô ta mở cửa ra hiệu cho chúng tôi vào nhà.
Tôi lần nữa nhìn sang phía sân thượng, con mèo kia đã không thấy bóng dáng.
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, tôi cảm thấy hơi thở lạnh giá, y như hâm băng lạnh xương, nhưng tôi không cảm thấy giống như gặp quy.
Căn phòng này rốt cuộc có vấn đề gì? Anh tôi đứng chặn cửa chặn cửa, anh đưa mắt nhìn tôi bảo tôi phải cẩn thận.
Tôi lặng lẽ nắm lấy Bùa Trấn Hồn, nhưng cái này chỉ có ích cho ma, nếu không có ma ở đây thì sao? Căn phòng rất đơn giản, một phòng khách và một phòng, ban công khép kín làm bếp.
Ngoại trừ cảm giác hơi thở buốt giá không thể giải thích được, không có gì bất thường, nhưng kim la bàn trong tay tôi di chuyển và nhằm thẳng vào ban công nhỏ.
Nơi đó có một chiếc tủ lạnh cũ.
"Triệu Khánh Như, có thế tạm thời tắt tủ lạnh được không?"
Tôi ngẩng đầu nhìn cô ấy.
Cô ấy có vẻ khó hiếu và hỏi: "Tủ lạnh bị sao vậy? Lớp sương bên trong sẽ tan chảy nếu tắt nguồn."
"Ð, đô gia dụng có thể ảnh hưởng đến từ trường.
Nhà cô quá nhỏ, lại có quá nhiều đồ điện có từ trường...
Tốt nhất là rút phích cảm của TV trước."
Tôi giải thích.
Cô ấy "ừ"
một tiếng, rất nghe lời đem tủ lạnh cùng tỉ vi cũng rút đầu cảm.
Cây kim chỉ hơi giật giật, lần nữa trở về chỗ cũ, vẫn chỉ tủ lạnh.
Tôi nhìn chiếc tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1266994/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.