Cơn giận này mà không phát tiết, ba chữ Mộ Tư Đồng anh ta sẽ bị viết ngược lại.
“Càng nhanh càng tốt, đừng để cô ta có cơ hội thở dốc. Đấu với nhà họ Mộ, cũng không nhìn xem chính mình có bao nhiêu cân lượng.”
Môi đỏ của Mộ Đan Nhan cong lên, khỏi phải nói có bao nhiêu thoải mái.
Dường như nghĩ đến cái gì, Mộ Tư Đồng gọi một cuộc điện thoại ra ngoài, quay về thổi móng tay một cái: “Không phải nói còn có một trận ồn ào muốn tặng cho tôi xem sao, khi nào thì bắt đầu biểu diễn, tôi thật sự là không thể chờ đợi thêm được nữa.”
Đối phương niềm nở trả lời: “Ngày mai.
“Được, tôi sẽ chờ màn biểu diễn đặc sắc ngày mai”
Tô thị.
Tô Tú Song mới vừa ngồi xuống, quản lý đã đẩy cửa ra ôm một tập tài liệu đi vào, sắc mặt nghiêm nghị nói: “Phó Tổng, đây là các nhãn hàng rút lại hợp đồng.”
Cô ngạc nhiên: “Nhiều như vậy?”
“Không chỉ nhiêu đây, người phát ngôn cũng huỷ bỏ hợp đồng, nói là chuyện của công ty ảnh hưởng đến cô ta rất lớn, còn đòi bồi thường phí vi phạm hợp đồng gấp năm lần”
Trợ lý do dự một chút, ngập ngừng một chút rồi nói: “Tất cả các công ty bách hoá ở Thủ Đô cũng yêu cầu chúng ta thu hồi hàng hoá, nhà xưởng cũng ngưng hợp tác, không tiếp nhận đơn hàng của chúng ta.”
Tình hình trước mắt quả thật là một lời khó nói hết, đã rét vì tuyết nay lại giá Vì sương.
Lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118182/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.