“Tôi hi vọng sự việc này hôm nay, có thể cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng, sự tồn tại của loại người này, chính là đang hủy hoại xã hội.” Trương Vinh Hiển liếc Tô Tú Song một cái, mắt đầy sự đắc ý: “Cứ khai báo trung thực không cần quan tâm đến quyền riêng tư của tôi”
“Được”
Hoắc Diệc Phong vẫn còn đang chửi thề.
Nữ cảnh sát nhìn Hoắc Diệc Phong một cái: “Minh tinh bắt cóc anh, đây không phải trò đùa, vậy ý đồ của anh ấy là gì?”
Minh tỉnh có tiền, có danh tiếng, có fans, cái gì cũng không thiếu, còn phải bắt cóc người?
Sau một tiếng, hai người bị bắt vào đồn, bị nhốt trọng đồn để quan sát.
Hoắc Diệc Phong thư thả ngồi trên sàn, mắt nhắm hờ, nhìn vài vị cảnh sát: “Đừng trách tôi không nhắc nhở các người, anh hai tôi là Hoắc Dung Thành”
Hoắc Dung Thành?
Đội trưởng hơi dừng lại, cẩn thận nhìn lên xuống Hoắc Diệc Phong, chiếc áo sơ mi của cậu ta tùy ý xắn lên, đơn giản mà lộng lẫy, có phần khó tả.
Cho dù mặt mũi tái xanh, mặt sưng vù, miệng có vài vết máu, cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cậu ta, có chút cảm giác phóng túng và nổi loạn, còn có chút tôn quý.
“Tôi có thể giúp cậu ta chứng minh điều đó.” Tô Tú Song nói.
Giúp cậu ta chứng minh điều đó sao? Vừa rồi lúc cô bị bắt cóc, cô còn hung ác lắm cơ mà.
Hoắc Diệc Phong chán ghét liếc cô một cái, đứng ở trong góc, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2434937/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.