Tô Tú Song khẽ nhếch khóe môi, cười tự giễu, trào phúng nói: “Chẳng qua là anh ta nhất thời nổi hứng lên thôi, người có tiên nuông chiều phụ nữ, liên giống hệt như nuôi thú cưng vậy, có hứng thú thì trêu đùa mấy phen, nếu như hết hứng thú rồi liền đá bay như trái bóng.
Nghe thấy lời này, Bạch Tĩnh lại nhớ tới tin tức kinh thiên động địa vào sáng sớm ngày hôm nay.
Cô ta mím mím môi, không nói thêm nữa, mà trong lòng thầm nghĩ, nếu như được một người đàn ông tôn quý như Hoắc Dung Thành nuôi như thú cưng như vậy, cô ta có chết cũng đều bằng lòng.
“Tớ còn tưởng quan hệ của hai người rất tốt cơ, là đôi tình nhân đang trong giai đoạn mặn nồng”
“Tình nhân? Tớ với anh ta ấy hả? Có phải là cậu ngốc rồi không?”
“Vậy cậu… có thích anh ấy không?”
Bạch Tĩnh lại dè dặt hỏi.
Tô Tú Song nhất thời đơ người.
Giây tiếp theo, hơi thở của cô cũng trở nên trâm mặc.
Ánh mắt hơi rủ xuống, cô thất thần nhìn làn hơi nghi ngút của canh gà bốc lên.
Thậm chí, cô còn có thể cảm nhận rõ ràng được, sau khi Bạch Tĩnh hỏi ra câu này, trái tim trong lồng ngực cô như bị chấn động mạnh…
Bịch bịch bịch bịch, càng lúc lại càng đập nhanh hơn, càng lúc lại càng mãnh liệt hơn…
Cảm giác, đặc biệt kỳ lạ, lại vừa hoảng loạn.
Lễ nào, cô thật sự đã có cảm tình với Hoắc Dung Thành rồi sao?
“Tú Song?” Nửa ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2433834/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.