Vì là đám cưới của Trịnh Minh Vũ nên anh không thể để khách chơi một mình, anh lưu luyến rời xa vợ để ra tiếp khách.
Mãi đến nửa đêm khách về hết anh mới quay về, Nhiếp Giai Giai đã tắm rửa và mệt quá nên cô ngủ thiếp đi.
Người Trịnh Minh Vũ toàn mùi rượu, anh không muốn đánh thức cô vì anh biết hôm nay cô đã rất mệt.
Trịnh Minh Vũ cởi bỏ hết đồ bước vào phòng tắm. Một lúc sau anh bước ra nhẹ nhàng chui vào trong chăn ôm vợ ngủ.
Chạng vạng gần sáng, Nhiếp Giai Giai cảm khó thở vì Trịnh Minh Vũ ôm cô rất chặt. Cô nới nới tay anh ra.
Trịnh Minh Vũ bị đánh thức vì hành động này.
Anh lim dim mắt vuốt ve tóc cô, khàn giọng hỏi.
"Sao vậy?"
"Em thở không được"
Trịnh Minh Vũ bật cười.
"Em đỡ mệt chưa?"
"Đỡ rồi"
Nói xong cô liền muốn vả vào miệng mấy cái, đỡ cái con khỉ khô. Cô đã trốn được đêm hôm qua.
"A em đau đầu quá, em muốn ngủ tiếp"
"Em không trốn mãi được đâu cục cưng, ngủ đi"
Trịnh Minh Vũ nhéo lấy má cô rồi ôm cô ngủ tiếp. Thật ra anh cũng rất mệt, nhưng nếu cô không mệt anh vẫn có thể chiều cô.
Cả hai lại chìm vào giấc ngủ. Đêm nay là đêm ngọt ngào đầu tiên của cô và anh. Và là đêm kinh khủng nhất của một đôi khác.
Sáng ngày hôm sau.
Lưu Ly tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân ê ẩm, và đặc biệt là ở chỗ đó rất khó chịu. Cô lấy tay xoa xoa thái dương. Cô rất hoảng khi nhìn xuống và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bua-cua-trinh-tong/243765/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.