"Giai Giai, cậu nhất định phải hạnh phúc, hạnh phúc thay cả phần của mình"
Nhiếp Giai Giai ôm cô vào lòng.
Qua một lúc, Lưu Ly bảo mình ổn và bắt Nhiếp Giai Giai đi tiếp khách, cô ở một mình được.
Nhiếp Giai Giai không muốn bỏ Lưu Ly lại nhưng quả thật cô còn rất nhiều vị khách khác đang chờ.
Nhiếp Giai Giai xách váy định đi qua bàn của một người họ hàng thì có người gọi giật cô lại. Cô quay lại và nhận ra ngay đó là Trác Hạo Nhiên, người yêu cũ dài nhất của cô - 1 năm.
Trác gia quen với Trịnh gia nên chắc đã được bên nhà Trịnh mời đến.
Cô cũng không ngạc nhiên khi gặp Trác Hạo Nhiên ở đây vì Trác gia cũng đứng nhất nhì Hải Thành.
Nhiếp Giai Giai theo lịch sự chào Trác Hạo Nhiên.
"Hạo Nhiên, cảm ơn anh đã đến chung vui cùng tụi em"
Trác Hạo Nhiên nhướn mày, anh lắc lắc ly rượu trong tay rồi cười nói.
"Giai Giai, em thừa biết anh vẫn còn tình cảm với em. Nếu năm đó em không một mực đòi chia tay, anh chắc chắn hai chúng ta vẫn đang hạnh phúc"
Trác Hạo Nhiên rầu rĩ nói.
"Trác Hạo Nhiên, mong anh tự trọng. Quá khứ là quá khứ, hiện tại em đã kết hôn mong anh đừng có nói những câu như vậy, nếu chồng em nghe được, em không biết phải nói thế nào"
"Từ bao giờ em lại sợ chồng vậy Giai Giai"
Trác Hạo Nhiên cười khẩy. Năm đó nhà anh cũng có máu mặt ở Hải Thành, cô yêu anh nhưng suốt ngày đè đầu cưỡi cổ anh, sai anh làm việc này việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bua-cua-trinh-tong/243764/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.