Lý Nhã Kỳ dưới con mắt khinh bỉ của mọi người chạy nhanh ra khỏi công ty. Cô thật xui xẻo, cô không ngờ Nhiếp Giai Giai lại có thể với đến Trịnh Minh Vũ.
Cô ta vừa bước ra đường chính thì bị xe tông văng mười mấy mét!!
Trịnh Minh Vũ vừa cúp điện thoại liền kéo Nhiếp Giai Giai vào bên trong thang máy.
"Tôi còn có cuộc họp, cô lên phòng ngồi chờ tôi"
"Lâu không?"
"Tôi sẽ nhanh nhất có thể"
"..."
Trịnh Minh Vũ để cô ngồi ở phòng làm việc rồi vào phòng họp. Bởi vì tường làm bằng kính trong nên từ đây cô có thể thấy Trịnh Minh Vũ. Anh ngồi ở vị trí chủ trì ngả lưng ra sau ghế xoay bút nghe từng người đứng dậy trình bày.
Nhiếp Giai Giai liền có một suy nghĩ táo bạo, nếu cô vào đó làm bậy thì anh có đá cô đi không nhỉ?
Nói là làm, Nhiếp Giai Giai mở cửa phòng họp, cả phòng đều quay qua nhìn thử xem ai to gan dám cắt ngang cuộc họp.
Trịnh Minh Vũ nhíu mày khi thấy Nhiếp Giai Giai bước vào.
"Tiếp tục"
Anh ra lệnh.
Người kia đang ngơ ngác thì giật mình tiếp tục trình bày. Nhiếp Giai Giai bước đến ngồi thẳng lên đùi Trịnh Minh Vũ khiến cổ đông trong cuộc họp hết cả hồn. Đến Minh Hạo cũng phải nhíu mày.
Trịnh Minh Vũ giữ bình tĩnh nói với Nhiếp Giai Giai.
"Cô quay trở lại phòng ngay đi"
Nhiếp Giai Giai không nghe lời mà vòng tay qua cổ Trịnh Minh Vũ. Cô ngọt ngào nói.
"Minh Vũ, em muốn ôm anh"
Mùi hương trên cơ thể cô bắt đầu truyền vào khoang mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bua-cua-trinh-tong/243760/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.