Cuộc hôn nhân này đã định, nếu sau này cô bị chèn ép quá mức, nhất định cô sẽ không để bản thân bị ấm ức mà trực tiếp rời đi. Nếu cả hai có sinh con mà Trịnh Minh Vũ có người khác, cô sẽ ôm con bỏ đi đến một nơi thật xa. Nếu không hạnh phúc cô sẽ ly dị chứ không bao giờ để bản thân thiệt thòi.
Nhiếp Giai Giai lên lầu, mặc quần áo đã được chuẩn bị lên xe đi đến tập đoàn Trịnh thị. Chiếc giày cao gót lộp cộp bước chắc nịch vào sảnh. Cô dõng dạc nói với lễ tân.
"Tôi muốn gặp Trịnh tổng"
Lễ tân nghi ngờ hỏi:"Thưa tiểu thư,cô có hẹn trước không ạ?"
Nhiếp Giai Giai vừa định mở miệng đã có người ngay lập tức chen vào.
"A nhìn xem ai đây, tiểu thư nhà họ Nhiếp mà cũng học đòi đến đây đòi gặp Trịnh Tổng? Cô biết Trịnh tổng là ai không mà muốn gặp là gặp, ha"
Cô ta vuốt tóc bật cười.
Nhiếp Giai Giai quay lại nhìn thẳng vào mặt người kia, cô thực sự không biết đây là ai.
"Trịnh tổng là ai tất nhiên là tôi biết, còn cô là ai mà dám lại chạy lại bắt chuyện với tôi?
"Cô..."
Từ đằng sau, một người đàn ông cao lớn bước lại ôm lấy bả vai cô ta.
"Kỳ Kỳ, đừng làm người khác xấu hổ "
nhiều người đi qua lập tức cúi chào người đàn ông đó là phó giám đốc.
"Nhiếp Giai Giai, lâu rồi không gặp"
Hai tên đó mặt vênh váo nhìn cô, còn cô thật sự không nhớ hai người trước mặt này là ai!!
"Mạn phép hỏi hai người là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bua-cua-trinh-tong/243759/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.