Chính lúc Ân Lãm đưa tay nâng kính trên sống mũi, định dùng một câu xé rách mặt nạ của Tường Vi thì bên ngoài có hai phụ nữ đi ngang qua, vừa đi vừa bàn tán, âm thanh không lớn nhưng đủ để bay vào trong phòng.
“Nghe nói Nguyễn An Nhiên không làm được bài thi sát hạch liền đổ tại màn hình máy tính gây đau mắt, đúng là chuyện cười của năm. Chưa từng thấy loại lí do nào ấu trĩ như vậy”
“Ha ha… Cô có biết vì sao không? Nghe nói cô †a ÿ vào việc được sếp lớn che chở mà vào được đây. Cho nên bà chủ Hạ Cẩm mới muốn tìm cách xử lí”
Âm thanh lại nâng cao hơn một chút: “Nghe nói bà chủ là mẹ của tổng giám đốc.
Thế thì An Nhiên này thật đúng là va đầu vào đá.
Chẳng những không lấy được lòng lại còn làm cho bà ấy ngứa mắt. Chắc chắn tương lai khó mà Trụ đượt “Người dốt nát như cô ta tốt nhất là vào quán bar mà bán rượu, chỉ có ở những nơi như thế mới làm tốt, lại không bị đau mắt, phải không?”
Hai tiếng cười đồng loạt cất lên thật chói tai, chọc cho Ân Lãm tức điên người.
Anh lập tức xông ra, mở toang cửa phòng, nhìn thẳng vào hai người phụ nữ lẫm điều kia.
Đang hăng hái nói xấu người khác thì bị sếp phát hiện, cả hai cô gái vội vàng ngậm chặt miệng Nhưng Ân Lãm không vì thế mà bỏ qua, anh nói dõng dạc “Hai cô đến phòng kế toán đế kết toán tiền lương, sau đó rời khỏi công ty ngay lập tức “Sao… sao cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744804/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.