An Nhiên biết mục đích của trợ lý Diệp nên cố Ý giơ tay ngăn ống kính trong điện thoại, nghiêm mặt: “Chị chưa hỏi rõ nguyên nhân thì lấy gì mà báo cáo?”
Diệp Luận cũng lạnh lùng đáp: “Dùng bạo lực đánh người là sai, bất kể nguyên nhân gì”
Tường Vi bị một cái tát cũng không bị giảm đi độ tỉnh nhạy, lập tức bắt được tình huống, vội nói: “An Nhiên làm bài thi không được, bị điểm F.
Thế mà cô ấy còn muốn đổ tại màn hình máy tính, lại còn tự ý đòi mang đi kiểm định. Tôi mới ngăn cô ấy lại, nói tất cả máy móc của công ty đều là hàng ngoại nhập cao cấp hoặc chính công ty sản xuất, được kiểm định chất lượng nghiêm ngặt. Cô ấy bất mãn liền đánh tôi”
Trợ lý Diệp cau mày: “Thế cũng ra tay đánh người khác?”
Rõ là hai người về chung một phe, còn giả vờ kinh ngạc cái gì. An Nhiên lạnh nhạt bác bỏ lời Tường Vĩ: “Tôi đánh cô ta vì cô ta nhục mạ bố mẹ tôi.
Chửi mắng tôi thì tôi có thể bỏ qua. Nhưng đã động tới bố mẹ thì đừng trách tôi không nế mặt Còn chuyện cái màn hình, đúng là tôi muốn mang đi kiếm tra. Nếu không có gì bất thường, tại sao lại phải sợ?”
Trợ lý Diệp nhận lấy túi đựng giấy tờ trong tay Tường Vi, cười nhạt: “Cô muốn kiểm tra thì xin mời. Nhưng nếu còn ra tay đánh người tức là coi thường quy định của công ty, tôi cũng không khách khí”
Nói xong, cả người liền đi mất. Đã đến nước này, Tường Vi đành muối mặt để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744799/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.