*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật là mất mặt!
Chỉ chưa đầy một tiếng đồng hồ trước, cô còn khăng khăng hứa chắc sẽ không để điểm liệt. Thế nhưng bây giờ ăn ngay một con F to đùng mà từ khi thành lập đến nay, toàn bộ nhân viên của tập đoàn NC từ già đến trẻ chưa từng được “thưởng thức”. Thế này sao mà dám trở về gặp ông xã cơ chứ?
“Đúng là hàng thải loại” Một tiếng cười khe khẽ rơi vào tai An Nhiên. Cô ngẩng lên, vừa hay bắt gặp Tường Vĩ đi ngang quang, cái cổ vươn cao như một con thiên nga kiêu kì.
Rõ ràng cô ta không nhìn về phía cô, thế nhưng không rõ vì sao An Nhiên vẫn thấy như có hàng trăm lưỡi dao nhọn phảng phất lượn qua, thỉnh thoảng tùy tiện cứa một cái cho vui Tiếng chuông hết giờ reo vang, Tường Vi cầm lấy mic, tươi cười nhìn một lượt khắp phòng. “Kết quả được trả ngay sau khi các bạn gửi bài đi. Trên màn hình lớn đang chiếu bảng tổng kết điểm sát hạch. Có thể nhìn thấy ngay đa số các bạn đạt điểm A, B. Chỉ có một bài điểm C, coi như vừa đủ đậu. Thế nhưng điểm trung bình của đợt thi này thấp nhất trong lịch sử công ty vì bị một bài điểm F kéo xuống. Thật đáng tiếc!”
Lập tức, cả hội trường xôn xao, ồn ào: “Điểm F?
“Tôi có nghe nhầm không?” Mọi người đồng loạt ngó đông ngó tây, cố tìm kiếm xem người nào có biểu hiện khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744798/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.