🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nơi Hoàng Kiên đứng bị bóng cây che lấp. Dưới bóng tối âm u, đôi mắt anh nhìn về phía Tống Thành vô cùng căm hận.

Hản đứng dưới ánh đèn rực rỡ, trên khuôn mặt tuấn tú phảng phất ý cười càng thâm trầm, đẹp trai đến chết người.

Đôi bên đều đọc vị nhau nhưng chưa động thủ.

An Nhiên thấy hẳn đang đi thì dừng lại, liền vội vã tiến đến gần.

“Có phải vết thương lại đau?” Cô nhìn chäm chăm vào ngực hẳn, nơi chính mình đã đâm một dao.

Tống Thành rũ mắt liếc cô vợ nhỏ, bị hẳn lạnh lùng đối xử như thế vẫn chỉ một mực lo cho hẳn, thật khiến người ta phải đau lòng Hản cũng không làm cứng được nữa, nhìn đến đôi chân xỏ giày cao gót đã nổi gân vì đi một đoạn đường dài, cuối cùng vẫn hạ giọng hỏi một câu: “Chân có đau không?”

Mấy ngón chân của An Nhiên cuộn tròn lại. Nếu là thường ngày, nhất định cô sẽ nói “Mệt”, còn tranh thủ làm nũng hắn một lúc.

Nhưng hôm nay cô không dám, chỉ lắc đầu nói khẽ: “Em không sao.”

“Không được nói dối.” Tống Thành duỗi tay kéo An Nhiên vào lòng, dụi mặt lên mái tóc ngắn ngủn của cô. “Để anh ôm”

Tuy giày cao cấp làm bằng da dê cực kì mềm, nhưng đã lâu An Nhiên không đi giày cao gót, nhất định sẽ khó chịu. Nghĩ thế, hắn lại càng không thoải mái.

“Em không sao thật mà” An Nhiên dựa vào người ông xa, cố ý tránh vết thương của hắn, nhỏ giọng nói. “Anh đau nhiều không?

Em dìu anh lên xe nhé.”

Dáng vẻ mười phần ngoan ngoãn làm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744788/chuong-197.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.