Điện thoại gọi mãi không được, An Nhiên quyết định ném qua một bên, chuyên tâm lái xe. 
Lúc này vừa đúng dịp tan tầm, trên đường đông đúc, xe cộ ngược xuôi chen lấn nhau đến chật cứng cả đường. An Nhiên nhíu mày nhìn sang hai bên cửa kính vẫn không thấy bóng người, cô cũng đau cả đầu. Hơn nữa, lái xe ở nước ngoài đã quen đường phố vắng vẻ, làn đường rộng rãi, nơi này lại quá mức chật hẹp khiến cô căng thẳng nhích từng chút, không dám lơ là phòng bi. 
“Này! Ố ngã tư phía trước có người bị xe đâm. Là một cậu thanh niên rất đẹp trai, rõ khổ!” 
“Bảo sao lại tắc đường như vậy. 
Có chết người không?” 
“Ai biết, còn chờ cảnh sát giao thông đến.” 
Tiếng mấy người trung niên bán hàng rong bàn luận rôm rả cứ thế lọt qua khe cửa kính, bay vào tai An Nhiên. 
Giống như tiếng sét đánh giữa trời quang, An Nhiên chỉ cảm thấy “Ong” một tiếng, đầu óc liền trống rỗng. Hai bàn tay siết chặt vô lăng, gân xanh nổi lên rần rật, toàn thân lạnh lẽo còn hơn cả ngâm vào thùng nước đá. 
Bị xe đâm? Một thanh niên rất đẹp trai? 
Đám xe cộ lại nhúc nhích một chút nhưng An Nhiên vẫn bất động, tỉnh thần vẫn chưa kịp phục hồi. 
“Này! Đi đi chứ!” Chiếc xe phía sau có người ló đầu ra gào ầm lên. An Nhiên sực tỉnh, vội vã đầy cửa xe chạy ra ngoài. 
“Sao lại bỏ xe?” Người kia kinh ngạc hét lên. 
“Chẳng lẽ người bị tai nạn kia là người nhà của cô ấy sao?” 
“A..” An Nhiên nghe được thì hãi hùng khiếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744786/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.