*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên con đường rợp bóng cây xanh mát, Tống Thành lái xe với tốc độ vừa phải, đôi mắt không ngừng liếc cô gái xinh đẹp ngồi bên ghế phụ. Quả thực nước da trắng ngần của cô rất hợp với bộ váy cô khoác trên người. À không đúng, An Nhiên của hắn hợp với tất cả những bộ váy hắn mua. Mà nếu không mặc gì thì càng đẹp mắt nữa.
Hình ảnh đó khiến Tống Thành bắt đầu thấy nóng người. Hắn đằng hắng một tiếng, tự nhắc mình phải nghiêm chỉnh. Hiện tại, hắn đang cùng cô về ra mắt phụ huynh, không thể quá tùy tiện.
Tâm trạng hắn vui sướng, khấp khởi như chàng trai lần đầu mang bạn gái về ra mắt gia đình. Mà quả thực đây là lần đầu tiên hắn mang người mình yêu về nhà.
Liếc sang phía An Nhiên, hình như cô cũng hồi hộp không kém, thậm chí có phần lo lắng.
“Sao vậy?”
An Nhiên ngượng ngùng nhìn hắn: “Có phải tóc em rất xấu không?”
Chiếc xe lập tức tấp vào lề đường. Bốn phía vắng vẻ, chỉ có tiếng gió đuổi lá cây xao xác. Tống Thành tắt máy, nghiêm túc nhìn cô vợ nhỏ của mình.
“Ân hận rồi?”
Cô gật đầu, lúc trước vì giận dỗi lung tung mà tự mình cắt đi mái tóc dài để chọc tức hắn. Bây giờ nghĩ lại thấy mình thật là ngốc.
Tống Thành nhéo nhéo cái má vợ nhỏ, bật cười: “Hối hận cũng phải chịu.”
Không ngờ, cô lại xụ mặt, lòng tự tin ít ỏi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744760/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.