*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Hoàng Phương sau khi làm ầm ï ở bệnh viện một hồi, cuối cùng cũng được Nguyễn Chính Quốc làm thủ tục cho chuyển tới bệnh viện trung ương, nằm hẳn phòng đắt đỏ nhất, hưởng những dịch vụ tối tân. 
Bà thư thái đóng vai một quý tộc nằm bệnh viện, còn chưa kịp hưởng sự chăm sóc đến tận chân răng của y tá nơi này thì đã thấy con gái cưng từ ngoài cửa vọt vào, mặt mũi tức tối điên loạn. 
“Mẹ, có chuyện lớn.” 
Hoàng Phương giật mình, sợ hãi hỏi: “Làm sao? Chuyện gì?” 
Nguyễn Vũ Như thẳng tay ném cái ví bằng da đà điểu xuống mặt bàn sáng bóng, nói một hơi: “Hôm nay An Nhiên đến chỗ Hoàng Kiên rồi” 
“Vậy thì tốt chứ sao?”, Hoàng Phương vẫn ù ù cạc cạc làm Vũ Như càng tức thêm. 
“Tốt gì mà tốt! Mẹ có biết nó gặp Hoàng Kiên để làm gì không? Chính là để tuyên bố chia tay, đoạn tuyệt quan hệ. Như vậy là nó quyết tâm ở lại với anh Thành rồi còn gì nữa! 
Con chết tiệt đấy! Thế mà leo lẻo cái mồm nói muốn trốn đi, cuối cùng vẫn là lóa mắt vì tiền mà ở lại thôi” 
“Cái gì?” Hoàng Phương đánh rơi cả miếng táo đang ăn dở, suýt chút nữa nhảy dựng lên. 
Đúng là đồ con cái bất hiếu! Chỉ biết đòi hỏi!” 
Vũ Như ngồi phịch xuống sofa, thẫn thờ: “Liệu… có được không? Anh ấy đồng ý gặp hẹn con sao?” 
“Không thử sao biết! Giờ có bệnh phải vái tứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744742/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.