Trăng đã lên rất cao. Cả ngôi làng nhỏ chìm trong tĩnh lặng giữa vùng ngoại ô yên ả.
Tống Thành thấy con trai đã ngủ say trở lại thì nhẹ nhàng đi xuống vườn. Ở dưới đó, Diệp Phong đã đợi sẵn.
Trong lòng hẳn còn nhiều vướng bận. Đã lâu rồi hẳn không phải mất thời gian suy nghĩ về việc phụ nữ, bây giờ nhất thời nghĩ tới lại cảm thấy mới mẻ. Vốn dĩ hẳn đưa Cá Chép đến đây để tìm chỗ tĩnh tâm, vừa để tránh mặt Nguyễn An Nhiên, không ở gần cô sẽ không sinh ra khát khao thể xác quá độ; mặt khác lại muốn làm cho cô ý thức được khoảng cách của bọn họ. Cô không để hẳn vào mắt, hắn sẽ làm cho cô không nghĩ đến hẳn không được.
Vừa thấy Tống Thành đi xuống, Diệp Phong đã vội đứng lên: “Anh Thành, có chuyện gì sao?”
Đêm hôm khuya khoảt mà sếp lại gọi anh tới, chäc chắn không phải chuyện bình thường. Tống Thành nói: “Cậu đi điều tra cho tôi thân thế của một người tên là Thanh Tường, đang sống cùng em gái là Thanh Nhuệ ở ngôi nhà cuối làng này. Càng chỉ tiết càng tốt.”
Diệp Phong nhận lệnh xong liền theo chỉ dẫn của Tống Thành mà đi. Anh vừa rời khỏi homestay mà Tống Thành ở liền suýt đụng trúng một người đang vội vã rảo bước trên đường. Diệp Phong phản xạ nhanh, nhảy phắt sang một bên. Cô gái kia bị giật mình, lại thấy anh hành động quá nhanh gọn nên bất giác nhìn lên, giương khóe môi cười.
“Xin lỗi, tôi không chú ý”. Anh cũng nở nụ cười đáp lại, lập tức nhường đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744673/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.